[ SPaRK ] Interview, Clip,.....
Trang 1 trong tổng số 1 trang
[ SPaRK ] Interview, Clip,.....
Đây là nơi để Shippers post các đoạn clip phỏng vấn, các bài phỏng vấn, comment các bài phỏng vấn, và bàn luận về Lino and Lamb ( giống nhưng không hẳn là 888 đâu nhá )...... Có thể nói như topic [For Robsten SHIPPERS] Because They Are Destined to Be Each Other's Exact Brand of Heroin ( http://dienanh.net/forums/showthread.php?t=74163 ) bên DAN vậy. Ash lập topic chỉ vì 1 lí do : Đây là topic Ash thix nhât tại box Lion and Lamb bên DAN Mong shippers post bài thường xuyên.
p/s : Ash mún mọi người lưu ý tí nha, những bài interview mọi người hãy để trong spoiler cho gọn nha!!! Thanks mọi người!!!!
Thân!
Ashley.
p/s : Ash mún mọi người lưu ý tí nha, những bài interview mọi người hãy để trong spoiler cho gọn nha!!! Thanks mọi người!!!!
Thân!
Ashley.
Được sửa bởi ashley_hale_cullen ngày Fri Mar 13, 2009 1:25 pm; sửa lần 3.
Re: [ SPaRK ] Interview, Clip,.....
Póc tem cho chính topic mình lập ra ( pó tay! )
- Spoiler:
ROB: ive already aged like 6 years. i look haggard. you might as well recast.
CATHERINE: yeah. im sure we can do better now. [laughs]
R: yeah yeah definitely, made money now. where's efron?!
C: now we can attract somebody good.
R: no more 320-pound unemployed people from london.
C: i love greenhouses.
KRISTEN: how are you liking our commentary? [imitates catherine in a serene, mystified voice] "i looove greenhouses..."
R: it was like a j.lo video, i loved it! [briefly sings "crazy in love" by beyonce] ...wait, thats beyonce. i wanted to do a beyonce biopic.
R: i mean everyone would hate me, i mean lookit me like walking around with my little peacoat, with my customized peacoat... i think i probably had highlights too.
[at the cullen lunchtable]
R: in this scene im talking about how much i like cookies. its like listen guys, have you read the book? were not supposed to be eating.
K: kellan's like munching on a rice krispie treat.
[in reference to the "edible art" scene in the lunchroom, and the subsequent apple-bounce]
R: i got little hairline fractures all over my foot from doing that.
C: i wanted it more elaborate like bouncing off like two knees and an ankle.
R: people would be in hysterics. its like a superhuman moron with absolutely no superhuman powers. he wears lipstick has a little bouffant and does little circus acts.
[kristen goes on to make fun of the way he says "bouffant."]
R: ohh, girls. its all just a game to them, you know, relationships. just go around stomping on everyone. like look at that poor guy in the background with his collar up! hes just going to get ruined. by women.
R: [imitating kristen loudly] NOW LISTEN GUYS.
K: see, i knew you were going to say something about this! but i think you look really scary!
R: [still imitating her] COME ON GUYS. LETS ALL, COME ON. LETS BE SIMPLE ABOUT THIS.
R: sometimes i think i look like ive had facial reconstruction surgery, like after burns or something. like my whole head, its like ive had a face lift.
C: a really bad one, too.
R: a really bad one.
R: i wonder if vampires' eyebrows can grow back. maybe they can make that part of my distraught thing in the second one.
K: its okay to cry. i cry when i get like at all flustered, embarrassed, sad, angry... i cry basically anytime i have any heightened emotions. [laughs]
C: some people get like really freaked out- [rob cuts her off]
R: i hate people crying around me. im not friends with them anymore.
K: really? i hate people like THAT, when people think it such a big deal, like, 'oh my god'!
R: thats just girls, its like crying all the time, its like SHUT UUUP.
C: you just said you cried, dude!
R: yeah i know but i was crying over something legitimate.
C: all our life were told not to show emotion, and to just behave, and like fit in a box.
R: id love to be able to fit in a box. like one of those really small people who can just fit in a box.
[during bella's website research]
R: thats not how you spell SKINNED.
C: how do you spell it, foo-foo?
R: it doesnt have a hyphenated little, uh...
K: its said with an accent. its [funny accent] "SKEENN'D"
R: ohhh.
K: its like you in little ashes!
[referring to the forest scene/reveal]
K: i love how people laugh at that in the movie, here we are thinking were doing this really intense thing.
R: its cuz were living in the 21st century; its very cynical people.
C: i think its cuz he says "a while." its kinda... funny.
R: its heartbreaking. DUH.
R: [in response to his "what do we eat" line in the forest] CHEESEBURGERS.
[our "sparkly" -coughcough- vampire is revealed]
R: i thought i was supposed to have a fake six-pack in this scene.
K: yeah i thought he was too.
C: you know, we tried...
R: i thought i was gonna get, like, cam superimposed.
C: believe me, we tried.
R: im sorry but i just look like im a sweaty guy! ...you did shave off my belly hair though.
C: no, we didnt.
K: [to rob] everyone did this really theatrical thing where they used the whole room and you just stood there and said the lines.
R: ive got such feminine hands. i could never be strong.
C: what? your hands are awesome dude.
R: im used to playing goalie on my football team, and nobody ever played golf because they wanted to have an interesting time on the field, so i literally- when i got to a save my fingers would bend back and the ball would just hit me in the face.
[bella is lying in her bed]
R: what are you doing in this scene?
K: thinking about you...
R: ohh.
K: and then you appear. its so great!
R: i never understood people who like throwing balls around.
[mike is dancing outside the diner window]
R: what is that hes doing?
C: hes doing a little dance for bella.
R: well thats a bit saucy.
[discussing the camera angle of the kissing scene]
R: this is quite difficult cuz i have a really flat head. ...sometimes i feel like my heads being turned inside out, like that episode of ren and stimpy when hes inside his own bellybutton.
R: its weird cuz i dont normally shave and i noticed that i have like one of those butt chins. its like a nubbin.
R: that was a very dainty little jump that kellan did there.
[baseball scene - "you brought a snack"]
K: you were 'spose to growl though huh.
R: i did, they obviously cut it out.
K: he did do a really really cool growl.
R: oh yeah, dont put it in the dvd whatever- if it is ill sue.
K: it is though, its like really- like it was like, thin, i always imagined it to be like really guttural like [deep growl], a demon, and then it was like [cat-like high-pitched hiss].
R: looking scary with a little baseball outfit on and a little bouffant, you know... it just does not work. especially with sculpted eyebrows.
C: rob! stop it!
R: im really scary in reality, i mean, most of the time.
K: catherine thought we looked really like united and strong that night, she was like 'god you guys look like a superhero couple.'
C: i did feel that you guys actually had become a couple this night, like you look like youre supposed to be together.
R: its cuz were both wearing flannel.
K: yeah.
[catherine and kristen are having a serious conversation about the timing of takes]
R: i have very scraggly sideburns.
[catherine is talking seriously about technical filming situations]
R: wait, wait, i want to hear this part.
[in the hospital]
R: i like this pipe thing in your nose.
C: its oxygen!
K: i thought that that was definitely gonna get in the way of the scene, like how can anybody take me seriously with, like, prongs stuck up my nose?
[later in the scene, rob is still laughing]
R: it just makes you look so helpless with pipes up your nose!
[prom scene: "and youre ready right now?" / "yes"]
K: that was really difficult for my neck. it didnt feel good. how do you like my adam's apple? its really attractive.
R: how do you have an adam's apple?
R: i look like an anime character.
[imitating bella's last lines]
R: i know what i want.
K: i know what i want!
R: and i want it nowww!
K: oh my god.
R: oh, was that your butt? was that your robust butt?
K: yeah, that was like, pre-way-too-little-tiny-short-shorts.
K: i hope you enjoyed our really revelatory commentary.
R: you can watch the 17 hours of EPK footage now.
CATHERINE: okay, this is kristen stewart saying thank you so much for watching.
KRISTEN: [imitates accent] and this is robert pattinson and, uh, yeah. thanks.
ROB: [flustered] oh, you already did kristen. oh. this is catherine hardwicke and... [imitates catherine in a very eccentric, squeaky voice] i just wanna say that i hope you thought this thing was WILD! HAA HAAA!
Được sửa bởi ashley_hale_cullen ngày Fri Mar 13, 2009 1:16 pm; sửa lần 1.
Re: [ SPaRK ] Interview, Clip,.....
Đây là bài interview của Rob ( cũng là bài dài nhất từ trước tới giờ )
- Spoiler:
- HE’S HOT, HE’S SEXY, HE’S UNDEAD
Two years ago, Robert Pattinson was a forgotten extra in a ‘Harry Potter’ movie. Then he got cast as a blue-balled vampire in ‘Twilight,’ the year’s kazillion-dollar movie franchise, and every woman in America over 14 wants him. Too bad he’s not sure he wants them
It’s December; Twilight, in which Pattinson, 22, plays an adorably tortured perma-teenage vampire too principled to drink human blood, has been in theaters for about a month. Long enough for it to gross more than $150 million, long enough for the studio to pull the trigger on the first of three potential sequels by replacing director Catherine Hardwicke with one of the guys responsible for the American Pie franchise, not long enough for Pattinson to grasp what any of these developments mean for him, or the importance of dissembling in the presence of reporters.
He slides into his chair, dressed all in black, with a weeks-old beard, hair crammed under a wool cap, looking like Justin Timberlake researching an off-Broadway turn as Terry Malloy. His clothes smell like he has recently purchased them off the back of someone less fortunate than he. He’s just come from a big-time meeting with a director and can’t wait to tell us how weird it was. Some guy offering him a part, maybe, in a movie so double top secret he couldn’t tell Pattinson what it was about. “He wouldn’t say anything,” Pattinson says, “and he also wouldn’t leave,” so Pattinson sat there and talked about himself for three hours and drank enough coffee to make a rhino’s heart explode.
“God, I don’t remember the last time I ate,” Pattinson says.
In a vampire movie, he’d have said this with a suggestive eyebrow-wiggle, and then they’d cut to our pallid corpse tumbling out of a Dumpster. Stupid journalist. Instead, Pattinson goes on, filling dead air. He explains that the place he’s staying at in L.A. has a microwave, and that he’s never had a microwave before, and that he spends a lot of time looking for new things you can microwave. Those frozen cheeseburgers, from the store. A carrot. Did we mention that he’s had about nineteen cups of coffee? He asks the waiter about the soup. It’s chicken vegetable. He orders a Coke.
*****
HERE IS WHAT Pattinson says about getting the part of Edward the vampire in Twilight:
“I took half a Valium and then went into this thing—and all this stuff happened.”
Okay—to be fair, that’s not all he tells us. He was on the verge of quitting acting, he says. He’d followed up what was, back then, the biggest role of his career—in Harry Potter and the Goblet of Fire, as Cedric Diggory, sort of the haughty blond Iceman to Harry’s Maverick—by getting fired from a play in London, where he grew up. He was in Los Angeles, crashing on his agent’s couch, looking for an American job.
That’s all Twilight was to Pattinson, at first: an American job. He didn’t know about the cult, about the fans who’d followed Edward and Bella, his perpetually imperiled mortal lady friend, from the first book—which turned author Stephenie Meyer, a Mormon stay-at-home mom from Arizona, into the biggest publishing-industry phenomenon since Potter’s J. K. Rowling—through three increasingly thick-as-a-brick sequels. He didn’t know that as soon as the movie adaptation was announced, those Twilight fans—about 98.999 percent female and 100 percent fervent—started burning up Internet message boards with deeply felt opinions about which actors were right (and wrong, wrong, wr0ng!!!!) for the male lead. All he knew was that he couldn’t remember how to do an American accent. He was freaking out. Hence the pill.
“It was the first time I’ve ever taken Valium,” he says after a second, perhaps realizing how this sounds. “A quarter. A quarter of a Valium. I tried to do it for another audition, and it just completely backfired—I was passing out.” (Don’t do drugs, kids.)
He auditioned in Hardwicke’s bedroom; Hardwicke videotaped him and Stewart performing one of the movie’s big love scenes. By then, Hardwicke had already met with hundreds of potential Edwards. “I’d seen a zillion really cute guys,” she says. “But that was the problem. They all looked like the super-cute kid in your high school. The prom king, or the captain of the football team. They didn’t look like they were from another world and time.”
They did the scene. There was a vibe. Hardwicke waited a day to decide—“No matter how much I fall in love with the person, I make myself review the tape, to make sure I wasn’t just overwhelmed by something in the air”—but says Stewart told her, right there in the room, “It has to be Rob.”
“Everybody came in doing something empty and shallow and thoughtless,” Stewart says. “I know that’s a *beep* great thing to say about all the other actors—but Rob understood that it wasn’t a frivolous role.”
Hardwicke still had to convince Summit Entertainment, the studio bankrolling Twilight, that Pattinson was the guy.
“There was a call from the head of the studio,” Hardwicke says. “ ‘Are you sure you can make this guy handsome?’ ”
They sent him to a trainer, dyed his hair and cut it. Pattinson immersed himself in the lore—the novels and Midnight Sun, Meyer’s unpublished, unfinished retelling of Twilight from Edward’s point of view. (“I was a vampire, and she had the sweetest blood I’d smelled in eighty years.”) He showed up to shoot the movie with a lot of ideas about how it could be more than a horror-tinged tween romance. How Edward could be less like the turtlenecked Prince Charming from the novels—“If you met a guy like that in real life,” he says, “you’d think he was kind of dorky”—and more like the edgy dude burning himself with cigarettes in the corner at the high school party. Less hottie, more monster. He thought that at the end of the movie, when Edward and Bella slow-dance to Iron & Wine on prom night, they shouldn’t kiss. “I thought that would be interesting,” he says, “for a teen thing.”
In the books, Edward refuses to go all the way with Bella, fearing he’ll vamp out in the heat of passion, but because he’s a 107-year-old vampire, he’s got seduction game like no 17-year-old alive. The story fuses the bodice-ripping True Love Never Dies sensuality of the vampire mythos with the True Love Waits ethos of Bush-era abstinence education; it’s a heavy-breathing romance in which all physical affection represents a slippery slope to horrible undeath.
The movie amps up the lust. Bella and Edward’s relationship plays out like a goth remix of Splendor in the Grass, and Pattinson seethes like Warren Beatty driven—forgive *beep* by a hundred-year case of blue balls.
Twilight got mixed reviews but opened huge anyway, pulling down $70 million in three days. By then the screaming had started. Girls who’d been in love with Edward on the page suddenly had a real-live human to focus their passion on. The cast’s public appearances occasioned Hard Day’s Night hysteria. In London, Pattinson’s friends watched in horror as the crowd swallowed him. At a mall in San Francisco, Pattinson was supposed to sign autographs for about 500 fans at a Hot Topic store; a few thousand showed up. Pattinson claims not to remember the chaos that resulted, although he says it in a shaky voice, like someone claiming not to remember *beep* that went down in Nam.
Pattinson says he’s always been hypersensitive about being looked at, that when he was a kid and somebody’d make eye contact with him on the bus or something, he’d freak out. He’s one of those tall people who hunch, trying to disappear. Then all this stuff happened. He wasn’t ready. His first thought, whenever he finds himself in one of these crowds, is always, Someone could very easily stab me.
*****
HE ISN’T COMPLAINING. We don’t want to make it sound like he’s complaining. But he can feel all of it making him crazy. It’s like being a fugitive in your own backyard. The other day, he went out, shook off three paparazzi-mobiles, hit the drive-thru at the In-N-Out. He was going to eat a burger in the car. He drove around and found a gas-station parking lot a few blocks away, intending to sit there and eat, “just hidden, in the darkness.
“And I turn around,” he says, “and in the car next to me, there’s a woman giving a man a blow job! Right there, in the car park!”
This is what this kind of attention does to you; to do the things that normal people do, you have to go where normal people go to do furtive things.
Somebody got pictures of him anyway. Hidden in the darkness! Like some kind of Hamburglar!
He tries not to go out if he can avoid it. Stays home, watches movies, microwaves. Mostly, though, he reads about himself on the Internet. According to the Internet, there is another Robert Pattinson out there, living a very different life. A creature of the night, eager to sink his fangs into anything with boobs and a pulse. All *beep* Pattinson says, but he reads the stories anyway, out of a kind of masochistic narcissism.
And he admits to reading it, which is the really weird part. He reads the gossip blogs and the Twilight fan fiction (“It’s surprisingly hard-core. And very well written”). He knows what the fake Robert Pattinson said on the fake Robert Pattinson Facebook page. (The fake Robert Pattinson claimed to have nailed Kristen Stewart. The fake Robert Pattinson was kind of like Chuck Bass, if Chuck Bass were uncouth enough to trumpet his conquests on somebody’s Wall.)
Part of the problem is that gossip abhors a vacuum, and for all intents and purposes, Pattinson didn’t exist as a public figure until he was cast in Twilight; his celebrity is a movie tie-in product, like the Edward action figure or Twilight, the perfume (smells like “lavender and freesia”—as for what freesia smells like, you’re on your own).
For what it’s worth: He grew up in London. His mom worked for a modeling agency, his dad was a luxury-car importer. He did some modeling as a kid, some amateur theater, some British TV, took a break from a fancy prep school to do Harry Potter. There’s so little to know about him that everything he says now becomes hyperimportant, data to be gospelized. A reporter asks him something stupid about his hair, he makes a dumb joke about never washing it, and suddenly his clip file grows fat with stories about his deplorable personal hygiene. Sometimes he doesn’t even have to say anything. People make stuff up.
“There’s literally not a single [true] story that could be written about me,” he says. “I never do anything.”
We ask him to cite an example of something untrue that’s been written about him.
“There’s this thing about my supposed girlfriend,” he says. “There’s this one girl who’s consistently mentioned. It’s like, ‘He’s dating this Brazilian model.’ ”
Go on.
“Yes,” he says. “What’s her name—Annelyse. I’ve never met her.”
Annelyse’s last name is Schoenberger; after she was spotted with Pattinson at a Kings of Leon concert last October, aggrieved R-Patts fans accused her, on the Internet, of having an “alien face.”
But c’mon, we say to Pattinson. We ask you to deny something and you give us the Brazilian model? That’s the celebrity-relationship-denial equivalent of claiming you have a girlfriend in Canada. Did you really propose to Kristen Stewart every day while shooting Twilight?
“I said that in some interview, as a joke—‘Oh, I proposed to her multiple times.’ And then it gets printed: ‘On the set, he proposed multiple times.’ ”
(Later we ask Stewart about this: “He probably proposes to several girls a day,” she says, bone-drily. “It’s sort of his thing. He thinks it’s cute.”)
Okay. What about the love triangle between you, Camilla Belle, and Joe Jonas from the Jonas Brothers?
“That’s the funniest one,” Pattinson says. “No. I mean, yeah, yeah, I’m friends with Camilla.”
He starts to explain how Belle, best known for playing a cavegirl in 10,000 BC, dated, or is supposed to have once dated—we have trouble following the thread—his friend, an actor named Tom Sturridge. So you’re supposed to have stolen her from your best friend, we ask, before you stole her from the other dude?
“From the Jonas brother, yeah,” Pattinson says. “I’m completely out of control. It’s funny, though, because I met her at her place the other day, and there’s a security gate, and even the security woman—I guess she knows that Camilla lives there, and she was like, ‘Oooh!’ ”
Re: [ SPaRK ] Interview, Clip,.....
Típ theo bài interview ở trước....................
- Spoiler:
- Okay, we say. So you’re picking her up at her apartment?
“Like, once,” he says. “But it’s like—they always say ‘A source said,’ and I don’t know a single person that could be a source.”
But we’ve seen pictures. You guys were walking in Venice Beach, after lunch.
“That’s the extent of it,” Pattinson says. “I mean, Camilla’s the nicest—she’s a saint. And it’s funny that she’s being portrayed as this home wrecker. She’s literally the most unlikely person to be a home wrecker. It’s just ridiculous.”
So it’s a friendship, we ask him, that’s been misinterpreted?
“I mean—yeah,” he says. “I don’t see people. I don’t even have people’s phone numbers. I almost don’t want to have a girlfriend, in this environment.”
This is maybe the most poorly executed denial we’ve ever heard. This is, in fact, how we would deny dating Camilla Belle if we wanted as many people as possible to believe that we were totally hitting that, while still coming off as an untruthful person. Either Pattinson can’t lie, or he can’t lie very well.
It’s funny, because Pattinson worships Jack Nicholson, who’s legendary for giving interviewers less than the time of day. And he loves Brando, citing a YouTube clip of the actor giving a characteristically performance-arty and uncooperative press conference in the mid-'60s. Brando could do that, of course, because he was Marlon *beep* Brando. Brando could show up, burp the alphabet in front of a couple of Associated Press guys, and catch the next plane back to Tahiti. Pattinson understands that this isn’t an option for him.
“The only way to establish any kind of mystique,” he says, “is to completely shut up and never talk to anyone. And I’m contractually obligated not to shut up.”
*****
PATTINSON HASN’T SHOT anything new since Twilight wrapped. He won’t be in front of the camera again until this spring, when he starts shooting the next Twilight movie, New Moon, due out in November. But in the meantime, he’ll show up as young Salvador Dalí in a period drama called Little Ashes, about the pre-fame bromance between Dalí, director Luis Buñuel, and poet Federico García Lorca.
Pattinson auditioned for the movie two years ago, during a post–Harry Potter, pre-Twilight career lull. He’d been thinking about putting acting aside to focus on music. (Two of his songs, including the Jeff Buckley–ish ballad “Never Think,” appear on the Twilight soundtrack.)
He’d read for the Lorca part, but when they asked him to play Dalí, he said yes. “I wanted to have a vacation in Spain,” he says. “But it became just—really, really hard. I’d never done a job that was so hard.”
There was no budget. Most of the crew spoke Spanish; Pattinson didn’t. He spent a lot of time by himself, trying to figure out how to play the part, worried he’d look like an idiot. (For what it’s worth, all that effort is up there on the screen. Pattinson’s Dalí starts out as a walleyed, puffy-shirted Simple Jack type before morphing into the twirly-mustachioed culture-hero Dalí of dorm-room-poster fame. It’s one of those movies in which you can tell Dalí’s having an aesthetic breakthrough because he starts pressing really hard when he paints.)
“In a lot of ways,” Pattinson says, “I was kind of crossing lines of what I thought I was comfortable doing. I had to do all this naked stuff.”
See, Little Ashes contains a fair amount of homoerotic activity, some of which is portrayed artfully and obliquely (Dalí and Lorca dive together in a moonlit sea) and some of which is, y’know, not (Lorca makes athletic, spiteful love to a woman while Dalí masturbates gloomily in a corner). It’s the kind of project you could imagine a guy in Pattinson’s place taking on post-Twilight as a way of telling the world he’s versatile and/or fearless. Except it wasn’t.
“I thought I’d never get another acting job again,” Pattinson says. “So I was like, ‘Yeah—why not try to do something weird?’ There’s all these gay sex scenes. And y’know, I haven’t even done a sex scene with a girl, in my whole career.”
(While he says this, he’s pinching the skin on the back of his left hand and sort of twisting it clockwise with his right.)
“And here I am, with Javier [Beltrán], who plays Lorca, doing an extremely hard-core sex scene, where I have a nervous breakdown afterward. And because we’re both straight, what we were doing seemed kind of ridiculous.”
(Now he’s sort of laughing.)
“Trying to do it doggie-style. Trying to have a nervous breakdown while doing it doggie-style. And it wasn’t even a closed set. There were all these Spanish electricians giggling to themselves.”
He’s pretty sure the only reason Little Ashes is getting any kind of promotional push is that he’s in it.
“It’s nothing,” he says. “It would never have been released. I mean, that’s a terrible thing to say, but this was a movie where we didn’t even have stand-ins! We were scrambling, the entire time. We didn’t even have trailers.”
He hasn’t actually seen the finished film. He says he hasn’t seen any movie he’s been in since the Potter movies—not even Twilight. He took his mom to the American Twilight premiere, squirmed through the first ten minutes, then bolted. “I went out and sat in the car,” he says, “having a full-blown panic attack.” Ten minutes in, he looked up and realized someone was videotaping him.
He doesn’t want to watch himself on film because he’s worried he’ll look like a fraud. Even before he started acting, he says, “I was constantly thinking that I was faking my emotions. I was constantly attacking myself: You’re a fake, you’re a fraud.”
“I remember when I was a teenager thinking my girlfriend was cheating on me, and going around riling myself up. Pretending to cry. It was totally illegitimate—I actually didn’t feel anything. I went to some pub and then went crying all the way home. And I got into my dog’s bed. I was crying and holding on to the dog. I woke up in the morning, and the dog was looking at me like, ‘You’re a fake.’ ”
Was she actually cheating on you?
“No,” Pattinson says, laughing. “I thought I’d seen her with another guy, but she wasn’t even there. I spent three days apologizing to the dog.”
*****
THEN THERE ARE GIRLS, interrupting. Two of them—young, dark-haired, apologetic yet googly-eyed—approach the table to ask for an autograph. One of them hands him a Victoria’s Secret shopping bag to sign.
“Victoria’s Secret!” he says, brow arched. “What did you get?”
“I work there!” the girl says.
Pattinson asks whom he should make the autograph out to.
“Well,” the girl says, indicating her friend, “it’s her bag, so—Patty. Her name’s Patty.”
Patty’s bag is made out of that stiff, slippery, possibly-suitable-for-use-as-heat-shield-tiling-on-the-Space-Shuttle shopping-bag paper, and Pattinson can’t make a mark on it. Realizing there’s a crisis, Patty—who’s been sort of hanging back—steps up, suddenly emboldened, and says, “I have another pen. The movie was really good.”
“And you look just like you do on film,” the first girl says. “Which is a compliment. Because some people don’t. Like, Heidi Klum comes into our store all the time—”
“She looks different,” Patty says.
“She looks different,” the first girl says, then adds, softly, dreamily, “You look exactly the same.”
“Really?” Pattinson says, frowning. “People always say the opposite. What’s your name, sorry?”
“My name’s Eva,” the girl says. “E-V-A.”
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|